Câu chuyện giản dị nhưng đầy ý nghĩa tại tiệm bánh mỳ sáng sớm ngày thứ bảy của 2 mẹ con người Nhật.
Khi tôi đang xếp hàng đợi đến lượt mình chọn bánh, tôi để ý đến hai mẹ con đứng trước mình. Bé gái khoảng ba tuổi đang líu lo chọn bánh bên mẹ. Tôi thực sự rất ngạc nhiên về sự kiên nhẫn của bà mẹ. Cô con gái chỉ hết cái này đến cái khác đòi mẹ mua vì cô chưa biết đọc. Cô làm nũng. Giá mà là mẹ Việt chắc là cô sẽ không được như vậy đâu, mẹ Việt sẽ chọn hộ cô và hai mẹ con mau chóng rời đi.
–> Có thể mẹ quan tâm: Giúp trẻ khám phá thế giới xung quanh qua tranh.
Cuộc đối thoại thế này.
Con gái: Con muốn ăn cái này.
Mẹ: Cái này là bánh gì con có biết không? Cái này là bánh rán có nhân đậu.
Cô bé nhắc lại :bánh rán có nhân đậu đỏ. Thế cái này là gì mẹ ơi?
Mẹ: Đó là bánh táo, bánh nhân táo.
Cô bé: Bánh nhân táo. Còn cái này là gì hả mẹ? cô bé chỉ một cái cao khỏi tầm với.
Mẹ: Bánh mỳ bơ đó con.
Sau đó mẹ cô bé nhắc lại tên của ba loại bánh cô muốn ăn. Bánh rán, bánh táo, bánh mỳ bơ.
Cô bé: Con muốn ăn bánh bơ.
Mẹ hỏi “bánh bơ là bánh nào”. Cô bé chỉ sai. Mẹ lại hỏi lại và gợi ý “ nó ở hơi cao một tí con có nhớ không?”
Tôi tưởng thế là xong, mẹ trả tiền rồi lấy bánh. Nhưng không.
“Bây giờ con nói là con muốn mua gì đi”, mẹ nhắc. Cô bé chạy ra quầy nghển cổ nói, “bánh bơ”.Nhưng không được, mẹ cô bé lại nhắc, “con phải nói chị gái ơi, bánh bơ ạ.”
Khi em bé nhắc lại lịch sự lời mẹ, cô bán hàng cười tươi, đưa bánh cho bé gái. Cử chỉ trân trọng, và cô bé cũng đón nhận chiếc bánh bằng thái độ trịnh trọng như một người lớn. Cô bé cúi đầu cảm ơn và chạy về phía mẹ. Họ cùng ra về.
Bà mẹ Nhật trong câu chuyện này thật thông minh và tinh tế, vừa dạy con kiến thức, vừa dạy con cách làm người. Đó cũng là một cách giáo dục con trẻ rất thực tế mà mẹ Việt ta cần lưu tâm.
Đọc thêm: Kinh nghiệm hay làm cha mẹ.