Cách đây tròn 5 năm về trước, tôi mở màn một chuỗi câu chuyện về Cáo con nhỏ của tôi, giờ cô Cáo nhỏ ấy đã hơn 7 tuổi và có thêm một cô em Cáo con nữa. Những câu chuyện tôi viết về lũ Cáo con đáng yêu ấy xuất phát từ ý nguyện ghi lại, lưu dấu lại những hình ảnh tuổi thơ của chúng một cách chân thực và giàu cảm xúc nhất.
8/12/2011
Người ta nói “thỏ thẻ như trẻ lên ba”, nhưng với cáo con thì phải là “lên hai” mới đúng. Từ hai tuổi trở về trước, con rất kiệm lời, mặt thì phần lớn là xì xì, 18 tháng con mới bập bẹ được 1,2 từ nhưng được cái không bị ngọng. Đùng phát, bước sang 2 tuổi, cả ngày mồm con hoạt động như máy khâu công nghiệp, khi thỏ thẻ, nịnh nọt “Con yêu mẹ lắm? mẹ yêu con không?”, khi thì quát tháo ra lệnh ‘Mẹ đi ra đi, Bi không chơi với mẹ nữa”. Phản ứng thì đa dạng thập cẩm đủ loại, làm mẹ nhiều khi lúng túng, khi phì cười. Đi đâu, cứ nghĩ đến khuôn mặt của con là mẹ lại thấy nhớ và thấy một niềm hạnh phúc lạ kỳ.
Cáo con nhà mình rất là ghê gớm.
Chuyện đi dép, đi tất
Cáo con rất hay ra mồ hôi trộm nên chân tay thường rất lạnh, mẹ hay bắt đi tất, nhưng con cũng giống như bao đứa trẻ khác, chỉ đi một lúc là ngứa ngáy và tháo tất ngay. Những lúc như vậy, mẹ rất bực và bắt con phải đi tất lại, con thường nhăn nhó “Bi nóng lắm” “Bi ngứa đây này” “Bi bỏ tất ra tý thôi”.. Sau rồi, mẹ bảo cáo con: “con không đi dép thì phải đi tất, nếu con không muốn đi tất thì đi dép vào?” Và bây giờ… Bi thường xuyên đi dép.
Chuyện ăn uống
Cáo con nhà mình rất là thích ăn uống, giống như mẹ thích xem phim vậy:D. Với lịch trình ăn tẩm bổ hậu nằm Viện mẹ sắp xếp cho Bi thì gần như không còn bụng để chứa thêm thứ nào khác, nhưng bất cứ khi nào mọi người ăn gì, Bi đều thỏ thẻ: “Ông/bà/bố/mẹ/bác/cậu ăn gì thế? Cho Bi ăn với”. Gặp đồ nóng thì Bi đề nghị “Thổi cho Bi”, gặp đồ nguội thì “Để Bi tự cầm”.. và cáo con luôn ăn với lòng nhiệt tình mà ai cũng ngưỡng mộ.. Amen!
Chuyện oanh tạc trên giường
Từ ngày mẹ cai sữa cho Bi, Bi đã tự ngủ rất ngoan nhưng cái thói ngủ hỗn (giống mẹ) thì phát huy triệt để, Bi lăn lóc từ đầu giường đến cuối giường, trừ trái qua phải, bất kể bò qua người mẹ hoặc người bố, cướp giật chăn của mọi người một cách không thương tiếc. Dạo gần đây cáo con còn thêm sở thích nằm ngủ ở mép giường, mà cứ lôi vào lại bò ra, bố Huy đành phải để một cái chăn trên cái đệm xốp dưới chân giường, để nếu Bi có hạ cánh thì cũng như cạch cái vào đầu giường. Đêm hôm qua, Bi hạ cánh và tỉnh ngủ gọi rất to: “Bố ơi! Mẹ ơi!”. Kéo Bi lên, Bi còn giải thích cho mẹ: “Con bị ngã đấy”. Cả nhà phì cười, còn Bi thì lim dim ngủ tiếp.
… Còn nhiều chuyện nữa về cáo con.. Nhưng để phần sau kể tiếp….
Chi Vy